Sương giăng nắng hạ ta dư nỗi buồn.
Kìa em màu áo tơ vương,
Cho ta giũ sạch bụi đường hôm qua.
Người ta đi với người ta,
Vầng trăng hôm đó có là trăng xanh?
Thơ tình để lại cho anh,
Ba trăm lẻ mấy loanh quanh nữa rồi!
Thì thôi ai bảo tại tôi,
Nhặt bông hoa nắng vỡ đôi cuộc tình.
ttng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét