Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009

Vì sao Nhân-Trí -Dũng


Giờ gác súng anh phũi tay cầm bút,
Vẫn tuyệt vời anh tả đột,hữu xung.
Ôi diệu kỳ khí phách Thiếu Sinh Quân,
Nhân-Trí-Dũng đúc nên người chiến sĩ.

Gánh giang sơn bằng tấc lòng tri kỷ,
Anh cho đời mật ngọt trái tim anh.
Cháu con mình những hạt giống non xanh,
Anh chăm chút bằng những gì còn lại.

Đời tỵ nạn nhiều khúc quanh ngang trái,
Anh ngồi đây lèo lái vững ngôi trường.
Dạy học trò bằng những chữ yêu thương,
Và Tổ Quốc,Quê hương là bài học.

Ai đã thấy người lính này từng khóc,
Lệ rưng rưng nhìn đám trẻ dại khờ.
Tội tình gì người đày đọa tuổi thơ,
Giam ý chí niềm ước mơ Dân Tộc!

Mình là lính tuổi mười hai xanh tóc,
Thiếu Sinh Quân bão lốc trước quân thù.
Anh ngồi đây nhỏ nhẹ tiếng hát ru,
Đêm sắp hết bình minh chờ bên cửa.

Anh-Em-Ta vốn vẫn là ánh lửa,
Lửa thiêng linh Trường Mẹ rất tự hào.
Thiếu Sinh Quân nguyền kết lửa thành sao,
Sao bất diệt ngàn đời Nhân-Trí-Dũng.

ttng