Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2015

Chuyện Bài Thơ

Bắt đầu từ bài thơ
anh nhớ em ai ngờ
tiếng yêu chưa lần nói
một mối tình đơn sơ

Thương đôi chân sáo nhỏ
bên nhánh đời cô liêu
anh muốn làm cơn gió
theo bên em từng chiều

Bắt đầu từ bài thơ
như mối tình khờ dại
đôi lúc buồn vu vơ
làm sao ai dám nói

Thế rồi mùa đi qua
em về bến xa ấy
và người cũng quên ta
thường khi tình vẫn vậy

Thế rồi người trở lại
hay chỉ tại bài thơ
làm con tim bối rối
biết nói sao bây giờ

Bắt đầu từ bài thơ
ta thầm thì nhẩm đọc
có đôi khi thẩn thờ
nên nghỉ tại là thơ

Ta em ừ thế vậy
có lẽ chỉ là thơ ?

ttng.




Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

Trao Nhau Chữ Tình

Gian nan đời mấy thuở
đi tìm dấu chân non
em câu thơ luống nhớ
ta một kiếp du hồn
Đường nhân gian đá sỏi
hạnh phúc vào trùng khơi
ta nhìn ta bối rối
chỉ gọi thầm em ơi !
Câu thơ buồn ứa lệ
một chữ tình chia hai
nước theo nguồn ra bể
ta buồn em có hay ?
Ngày xuân qua đến hạ
cuối cùng trời vào đông
ta nhớ em chi lạ
dù chẳng phải vợ chồng
Bài thơ tình viết vội
gởi về nơi chốn xa
em như sương, như khói
bước vào linh hồn ta
Từ mùa thu dấu ái
chiếc lá vàng lao đao
em bài thơ gởi lại
vẫn như xuân thuở nào
Này là tình ta trao
dù chúng mình xa nhau !
ttng

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

Vết hằn trên cát


Vết hằn trên cát


Ta muốn níu thời gian
Muốn xô con sóng dữ
Đừng làm đau bờ cát
Đừng xóa bóng chiều buông


Muốn em đừng tan loãng
Như bọt biển vô tình
Còn vầng trăng kia nữa
Sao cứ đứng lặng thinh?

Vết hằn trên phiến nhớ
Em về nơi chốn xưa
Để quên bờ cát lạnh
Dấu chân cũng phai nhòa

Ta mình ta trở lại
Chiều hoang màu nắng quái
Em cuối đường nhiêu khê
Vết hằn đau thế sao?

ttng