Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

Em Của Anh ...

Em của anh ... Có một tinh cầu đang rơi vào trũng sâu ký ức . Nhẹ nhàng, êm ả như tơ trời quyện cùng gió và mang theo tiếng nói. Tinh cầu lung lay, chắp cánh biến thành bông hoa màu hồng thật đẹp. Thơ của anh vốn là nắng hạ và em mùa đông giá rét cùng tháng năm nên sẽ cảm nhận sự ấm áp giữa đêm dài. Mùa của chúng ta ở trong tâm thức không có khổ đau, thù hận. Nó bất biến và kết chặt bởi vì đó là ước mơ của anh, của em của cả một đời người. Hạnh phúc ngất ngây khi ta ôm trong tay bản thể của mình.Lối mòn định mệnh còn in trên khoé mắt,làn môi. Có tiếng nói nhẹ êm ,như mộng mị ở giữa phong ba .Ta dìu nhau trên từng cung bậc của thơ. Thứ ngôn ngữ có rất ít người đọc nên chúng ta sẽ phải im lặng. Im lặng không đồng nghĩa của sự quy thuận. Run lên trong niềm hạnh phúc bất tận của thơ... nơi cất giấu linh hồn kẻ sống. Không phải của thể xác vô thường mà nó ngự trị ở một tầng tâm linh xa lạ, cao vút. Tình yêu lan tỏa, hòa tan trong ánh mắt của em...trong cái định mệnh khốn cùng ..tri thức bị giam lỏng trong đôi mắt ấy. Đắm đuối, say khướt...những lời thầm thì của số phận đang nói cùng anh. Mọi thứ thật lạ. Không cần phải định nghĩa bởi vì nó vốn quá vô nghĩa. Thế giới của thơ và của chúng mình em nhé ! (ttng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét