Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Gọ em là biển

Anh vẫn gọi em là biển
Mãi là thơ xao xuyến lòng người
Xa nghìn trùng mà dấu ái biển ơi
Nên thơ nhớ ...chỉ gọi em rằng biển
Từ bên xa người và thơ quyến luyến
Ngày thu tàn chiếc lá úa ngẩn ngơ
Có một lần thì thoảng đề thơ
Rồi bất chợt kết vào thêm nỗi nhớ
... Ai mà biết đường nhân gian cách trở
Em sang giàu sợ rồi sẽ thơ đau !
Chiếc lá thu không sắc cũng không màu
Thơ và biển hóa thành tơ mộng mị
Thoáng mơ hồng gởi về em chút ý
Thơ tự tình lạ nhỉ phải không em ?
Dẫu mấy xa thơ anh chở nỗi niềm
Mưa về biển gió giăng trời đất..
Điều rất thật biển ơi !

ttng.

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Áo lính


Áo lính Màu áo lính, chiếc lá rừng Tổ quốc Ta mang theo đến cuối cuộc đời mình Áo phai màu từ tàn cuộc đao binh Nhưng đắp ấm tâm tình tên du mục Áo sờn vài gánh cơ đồ vinh nhục Giọt lệ thầm em hỡi có hay không Ta chinh phu em cô phụ đợi chồng Tàn chinh chiến người cũng lìa cố quốc
Đêm giữa rừng ta cùng ta đơn độc Lạnh đất trời lạnh lắm cõi hồn ta Mưa Sikiew hay nước mắt chung hòa Hờn vong quốc ta nhìn ta nuốt lệ...
Ngày Texas nắng hong khô nỗi nhớ Ào theo người nhòa nhạt với tháng năm Xếp tàn y còn thẹn với non sông Xin vĩnh biệt một thời xưa chinh chiến
ttng



Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

Men rượu nhạt

Uống cùng ta ly rượu nhạt
dẫu thiên thu buồn hiu hắt vầng trăng
đêm nay mưa và gió
lạnh men tình em hỡi có hay !

Kiếp tha hương 
còn lại chút tình này
nhục khí phách
quạnh hiu hồn lãng tử..

Môi vừa chạm
hồn ta bỗng đắng
say men nồng
hay say mấy vần thơ ?

Hỏi thế thôi
thơ với rượu hòa chung
vơi một nửa
cuộc tương phùng vỡ vụn !

ttng





Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2015

Mùa hoa tím



Mùa hoa tím
Ngày tháng như thoi đưa thêm một năm rồi đó! Ngày qua ngày lại nghỉ về em...Bàn tay nhỏ rất ấm và dể thương nhưng cũng xa vời vợi ...
Mùa hạ vàng không còn bông hoa màu tím nhưng đâu đó lẩn khuất trong ý nghỉ là niềm xao xuyến đến thẩn thờ...Sao em lại thích hoa màu tím nhỉ...nó bền bỉ chăng? Hôm nay viết cho em bằng màu mực của hy vọng là sự khởi đầu của mùa thu.
Mùa thu hay đông cũng chỉ là một định nghiã của từ ngữ .Nó không có tri gíác để biết buồn nhưng cho người ta chờ đợi...Anh thường làm cho người ta khó hiểu bởi vì viết cảm xúc bằng chính trái tim .Trái tim không có quy luật và cũng không ai bắt tội có phải không?
Em bây giờ ở đâu?

... Khỏang không gian trỉu nặng...chỉ còn chiếc máy ảnh và bầu trời màu xanh ngoài kia nhưng sao lòng ta như vô vị quá!
Mùa săn ảnh và những chiếc lá thu bay theo chiều gió ... Những tấm ảnh không có linh hồn , bất động nằm ngổn ngang đây đó trong căn phòng này thật lạnh...
Lâu lắm ta không có cái cảm giác của sự yêu thương và trái tim như vô cảm mất rồi. Thèm một hơi ấm và bàn tay em...sao ta cứ như muốn nắm giử nó ở bên cạnh mình...rồi lại buông lơi cho định mệnh. Định mệnh rồi cũng sẽ bõ đi !

Chỉ còn chiếc máy ảnh và không gian ngoài kia ...

Màu nắng chưa phai.


 Màu nắng chưa phai.

Có phải chiều nay biển nhớ em

Tơ vương vạt nắng gởi nỗi niềm

Nửa vầng trăng bạc soi đêm vắng

Ta với ta rồi cũng lãng quên...

ttng

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

Hắt hiu đèn vàng


Ngồi xuống bên anh
ngắm màu xanh của biển
ánh đèn vàng lưu luyến chưa phai
Ai hẹn cùng ai
cuối trời mưa hạ
hắt hiu đời .đôi ngã từ ly
Đêm chia phôi gió đã nói gì
mây tím quá
từ khi mình xa lạ.
Từ anh đi
mùa đông buốt giá
lạnh hồn thơ
lạnh quá em ơi!
Thôi cũng đành
đôi ngã chia phôi
không ước hẹn
không lời từ biệt !
ttng



Cuối trời mây vấn vương


Em như mây mùa hạ
Bay cuối trời miên du
Ta dòng sông lặng lẽ
Bên cõi buồn thiên thu