Thơ Trần Tuấn Ngọc (ttng)
Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020
May 25-20
Chỉ còn một mảnh tim côi
Dường như tình đã bỏ tôi đi rồi
Cũng đành như giọt sương rơi
Còn ta ta với buồn vui chốn này
Sớm mai ngắm một hình hài
Như rêu phong đó tàn phai lối về
Thâm trầm tựa mảnh pha lê
Vỡ òa ứa lệ buồn thê thiết buồn.
TN
Bài đăng mới hơn
Bài đăng cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)