Thứ Tư, 11 tháng 4, 2018

Thuở làm thơ yêu em


+++
Anh chợt thức giữa cơn mơ biển mộng
Uống cạn thơ vì cơn khát tìm về
Nghe vu vơ hương trời loang gió lộng
Bàn tay em vời vợi...hải âu buồn
...
Chưa vào hạ mà xuân phân hấp hối
Bài thơ xưa như vẫn mới hôm nào
Có một loài giống côn trùng nông nỗi
Giữa đên đen tìm vệt sáng hủy mình
...
Em không biết thì thôi anh chẳng nói
Con thiêu thân có lẽ cũng đa tình
Nó sẽ chết khi giã từ bóng tối
Dù ngọn đèn chỉ thấp thoáng lung linh
...
Nhưng có lẽ trong lập trình siêu thực
Giấc mơ là loài ký ức hồi sinh
Anh không biết và em chưa phải lúc
Tập đánh vần khi chữ nghĩa điêu linh !
TN.