Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

Sợi tóc để quên


Sợi tóc để quên
(Thơ ttng)

Anh rất muốn mượn bờ vai để khóc
để biết rằng còn có một thương yêu
ngồi bên em nơi quán vắng cô liêu
bên vách nhớ áng mây chiều bàng bạc

Có sợi tóc lạc loài như gió hát
môi em thơm ngào ngạt nét xuân thì
rồi thoạt nhiên ngôn ngữ bỗng ngu si
em khép mắt giam thơ tình anh lại

Im lặng thế...giữa hai miền con gái
đôi tim yêu khờ dại chẳng nói gì
quyện vào nhau cho vỡ khối tình si
trời không nắng sao áo em đầy hạ?

Một chút gió về qua nghe cũng lạ
anh nôn nao hay bởi gió xôn xao?
biết nói gì...khi chẳng phải chiêm bao
em hiện hữu hôm nao nay về lại

Đơn giản thế nhưng cũng nhiều ngang trái
em vô tình...hay có ý để quên ?
sợi tóc dài bao nỗi nhớ không tên
nơi quán gió... một chiều xuân... đầy gió
...
ttng 01032016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét