Mai lỡ mình xa nhau. |
Buồn xưa anh giữ lại
Mai lỡ mình xa nhau
Tình ơi em muôn mãi
Vết hằn trong tim sâu
...
Em là cây tình ái
Trổ bốn mùa yêu thương
Không như nhành cỏ dại
Trên hoang sơ ngọn nguồn
...
Là mùa thu sắc thắm
Nhuộm vàng từng đông sang
Trong câu thơ thầm lặng
Giữa mênh mông bạt ngàn
...
Em vầng trăng đơn lẻ
Soi dáng buồn trăm năm
Hoài nụ hôn rất khẽ
Trên nét xuân thì thầm
...
Mùa qua đời dẫu cạn
Ngọt hồn ta đắm say
Tình theo cùng năm tháng
Tiếc thương trong u hoài
...
Tình buồn anh giữ lại
Mai lỡ mình xa nhau
Em về cùng thực tại
Còn nhớ chăng hôm nào ?
...
Mai lỡ đừng phôi pha
Dù chúng mình chia xa
Bài thơ xưa còn đó
Em giữ cùng hôm qua .
...
Khi cuối trời phong ba
Bên trũng buồn xót xa
Em như mưa ngày hạ
Rét mướt vào tim ta
...
Mai lỡ mình xa nhau
Em sẽ như thuở nào?
...
(ttng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét