Hạt nắng phù
sa
Có những
dòng sông mang nỗi nhớ
Nắng chan
hoà nắng đổ thương mong
Có những lần
bên ngõ ngóng trông
Em không lại...
nắng buồn hiu hắt
..
Anh muốn hỏi
nhưng sao khó thật
Sợ chiều tan
hạt nắng xa rời
Có một lời ước
hẹn không thôi
Sợ như nắng...
lạc loài bến hạ
...
Nắng phù sa
chia ta hai ngã
Xa nhau rồi
nhớ quá em ơi
Mỗi dòng
sông bên lỡ bên bồi
Chiều vàng nắng
em xưa có lạ ?
...
Anh sợ gió
lùa qua chóng quá
Tan mây hồng
hạt nắng xa khơi
Sợ chiều
buông che khuất chân trời
Không còn nắng
vắng em buồn nữa
...
Như thế
đó...bài thơ hẹn ước
Bên dòng
sông con nước theo nguồn
Có hai người
đã lỡ thầm thương
Chiều vơi
...hạt nắng vô thường có phai ?
ttng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét