(Thơ Trần Tuấn Ngọc)
+++
Gởi
về em
bài
thơ tình thứ nhất
viết
lời yêu rất thật của trái tim
đời
phù du...
có
khi còn
khi
mất
nhưng
thơ tình
đâu
chết phải không em ?
Và
bài thơ
ghép
linh hồn nữa đó
trái
tim non
cửa
ngõ
cõi
vĩnh hằng
em
cởi áo
che
mùa thu lộng gió
khép
mắt hờ
nho
nhỏ ...
một
vầng trăng
Chút
ánh sáng
khoe
đôi bờ trần tục
như
thầm thì...
thôi
thúc chuyện thần tiên
ở
bên em đêm bỗng thành nguyệt thực
hai
tinh cầu
ghép
một
phút
giao duyên..
Nhặt
chiếc bóng
anh
cất vào nỗi nhớ
giữ
lại em muôn thuở giấc mơ hồng
chiếc
bóng nhỏ
long
đong ...người tình lỡ
xa
bên đời
chia
biệt mấy dòng sông?
Gởi
về nhau
từ
bài thơ thuở đó
viết
lời tình rất khó phải không em ?
nhưng
anh biết
thương
yêu mình đã có
chỉ
mình em
duy
nhất
chỉ
mình em...
ttng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét