Thơ Trần Tuấn Ngọc (ttng)
Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012
Chiếc lá mùa đông
Lạnh và trống vắng !
Chiếc lá úa cong queo xoãy mình theo chiều gió. Màu nâu tím của sự chết...
Chiếc lá và con người là sự khác biệt nhưng giống ở kiếp mong manh...
Mùa thu rồi sang đông,tỉnh lặng giửa muôn trùng...
Chiếc lá giửa mùa đông!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét