Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2020

THẦM TRÁCH


   (Thơ ttng)
.
Em đã đến ngồi bên con tim mộng
Đang nghĩ gì? cứ nhìn phía xa xăm
Khẽ hỏi tôi trái đất lúc nào dừng
Tôi thầm trách gót hài đang di động
.
Thứ ánh sáng không gọi bằng ánh sáng
Tự khi nào làm rạng rỡ dung nhan
Và bóng tối muôn đời là bóng tối
Đã vô tình sụp đổ một đài trang
.
Tôi thầm trách đôi mắt mờ nghị lực
Hết tinh anh trước nhan sắc mạ vàng
Dòng lệ nóng tiếc thương thời ký ức
Khóc cho mình hay đang khóc cho em !
.
Khi thể xác cạn mòn, hơi thở lạnh
Em lên trời tôi ra biển nghêu ngao
Mang thương yêu chôn cất cùng trăng sao
Chỉ để lại bài thơ tình bất tử
.
Thơ của tôi chẳng có người thừa tự
Mới chào đời nó đã chịu ly tan 
Thầm trách mình chứ không phải thở than
Giữa trần thế một tên khờ lạc bước !
.
(ttng)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét