Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013
Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013
Đơn giản chỉ thế thôi
Này người tình nhỏ dấu ái
Anh muốn ôm em trong vòng tay
Quấn quýt tựa mây trời lãng đãng
Chỉ vì yêu thế thôi !
...
Khi cơn mưa chợt
Thoạt nhiên mơ ước rã rời
Anh lang thang cùng trời cao và đất rộng
Tìm em giữa trùng khơi, biển đời
Em ơi !
...
Hỡi mùa thu biết nói
Mình anh đang lắng nghe
Thầm thì như tiếng lá
Chiếc lá vàng xôn xao
Thuở nào
...
Đơn giản chỉ thế thôi
Một đời.
(ttng)
Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013
Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013
Nỗi nhớ một dòng sông.
Nỗi nhớ một dòng sông.
( Thơ: ttng)
Có một dòng sông chảy tràn kí ức
quê tôi nghèo mùa nước lụt thiếu ăn
tôi chào đời thời ly loạn chiến tranh
chỉ biết Ngoại là người thân duy nhất...
Hoàng hôn xuống,đứng bên triền núi lạnh,
nhớ quê nhà, con sông nhỏ phù sa.
tỉnh lặng.thân thương, chân chất,thật thà,
quê tôi đó ... bây giờ xa biền biệt...
Tôi nhớ mãi, dòng sông xưa nhớ quá,
nhà Ngoại nghèo cơn gió sớm chiều thu.
bên sông quê sau mấy rặng mù u,
tôi nhặt trái thay đèn dầu học chữ .
Mưa tháng chín nước tràn đồng ngập lũ.
đôi chân non quên đường cũ lạc rồi.
ai có về Làng Đức Mỹ quê tôi,
thăm mồ Ngoại nói thay lời từ biệt ...
Ngoại của tôi người nhà quê hiền lắm,
nuôi tôi khôn bằng cá mắm, rau đồng.
rồi một chiều đành giã biệt dòng sông,
tóc ngoại trắng ngó mong thằng cháu nhỏ...
Mấy mươi năm chưa một lần về đó,
dòng sông xưa con thuyền cũ còn không ?
mấy mươi năm: nỗi nhớ một dòng sông,
màu nước đục, tóc ngoại tôi trắng xóa.
ttng.
https://youtu.be/7-Y2AeF6XZQ
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013
Hoa nắng
Sương giăng nắng hạ ta dư nỗi buồn.
Kìa em màu áo tơ vương,
Cho ta giũ sạch bụi đường hôm qua.
Người ta đi với người ta,
Vầng trăng hôm đó có là trăng xanh?
Thơ tình để lại cho anh,
Ba trăm lẻ mấy loanh quanh nữa rồi!
Thì thôi ai bảo tại tôi,
Nhặt bông hoa nắng vỡ đôi cuộc tình.
ttng
Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013
Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013
Dịu êm tiếng biển
Dịu êm tiếng biển
Vẫn là em, dịu êm tiếng biển
Một quê nhà, lưu luyến nhớ thương
Có một người lạc mất cố hương
Nghe sóng biển chạnh buồn ai biết
Một tình cờ, thoạt nhiên tha thiết
Như thơ tình da diết gọi tên
Có một lần từ ấy không quên
Xa như biển dịu êm ngày hạ...
ttng
Vẫn là em, dịu êm tiếng biển
Một quê nhà, lưu luyến nhớ thương
Có một người lạc mất cố hương
Nghe sóng biển chạnh buồn ai biết
Một tình cờ, thoạt nhiên tha thiết
Như thơ tình da diết gọi tên
Có một lần từ ấy không quên
Xa như biển dịu êm ngày hạ...
ttng
Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013
Chiếc bóng và dòng sông
Hoàng hôn ai thả bên sông,
Nghiêng soi chiếc bóng long đong giửa đời
Chỉ còn nửa mảnh tim côi,
Dường như tình cũng bõ tôi đi rồi.
Cũng đành như giọt sương rơi,
Mình ta, ta với buồn vui chốn này.
Sớm mai ngắm một hình hài,
Ta rêu phong đó tình phai sắc buồn .
Người thương ơi hởi người thương
Tim ta ứa lệ, đoạn trường có hay ?
ttng
Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013
Chiều tím
Nắng đỗ bên xa buổi chiều gửi lại,
Còn một chút tình, để nhớ để thương.
Ai đứng bên sông nửa hồn tê tái,
Dù nắng phai màu biển hóa tơ vương.
Mổi một lời yêu khi sông tương hợp,
Biển hóa muôn màu, em hóa trăng sao.
Anh viết bài thơ từ muôn kí ức,
Từng nhịp tim hồng ,tình lỡ em trao.
Có phải trần gian mọi điều biến mất,
Để chỉ một lần ta được bên ta.
Từ thu thay lá, rồi đông sang hạ,
Tình vẫn trong tình,ta vẫn chia xa.
Anh hiểu lòng anh nhưng sao em hỏi,
Ở giửa đôi mình - gió nói gì không?
Em ơi biển tím màu tình chung đó,
Nắng tắt, chiều tàn ,biển nhớ dòng sông...
ttng
Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013
Biển vắng, chiều vàng .
Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013
Em Của Anh ...
Em của anh ...
Có một tinh cầu đang rơi vào trũng sâu ký ức .
Nhẹ nhàng, êm ả như tơ trời quyện cùng gió và mang theo tiếng nói.
Tinh cầu lung lay, chắp cánh biến thành bông hoa màu hồng thật đẹp.
Thơ của anh vốn là nắng hạ và em mùa đông giá rét cùng tháng năm nên sẽ cảm nhận sự ấm áp giữa đêm dài.
Mùa của chúng ta ở trong tâm thức không có khổ đau, thù hận.
Nó bất biến và kết chặt bởi vì đó là ước mơ của anh, của em của cả một đời người.
Hạnh phúc ngất ngây khi ta ôm trong tay bản thể của mình.Lối mòn định mệnh còn in trên khoé mắt,làn môi.
Có tiếng nói nhẹ êm ,như mộng mị ở giữa phong ba .Ta dìu nhau trên từng cung bậc của thơ.
Thứ ngôn ngữ có rất ít người đọc nên chúng ta sẽ phải im lặng. Im lặng không đồng nghĩa của sự quy thuận.
Run lên trong niềm hạnh phúc bất tận của thơ... nơi cất giấu linh hồn kẻ sống.
Không phải của thể xác vô thường mà nó ngự trị ở một tầng tâm linh xa lạ, cao vút.
Tình yêu lan tỏa, hòa tan trong ánh mắt của em...trong cái định mệnh khốn cùng ..tri thức bị giam lỏng trong đôi mắt ấy.
Đắm đuối, say khướt...những lời thầm thì của số phận đang nói cùng anh.
Mọi thứ thật lạ.
Không cần phải định nghĩa bởi vì nó vốn quá vô nghĩa.
Thế giới của thơ và của chúng mình em nhé !
(ttng)
Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013
Nhặt dùm tôi ước nguyện
Hôm nay trăng mười chín
Trời tháng năm mây xám giăng nhiều
Nghỉ về mình buồn biết bao nhiêu
Trăng cô lẽ hắt hiu vì nhớ...
Mổi lời thơ
Gởi linh hồn một nửa
Một nửa em... mơ ước rã rời
Giọt nước mắt rơi
Trên bến đời cô tịch
Ta vẫn ta vết tích hoang đường
Người đi tìm
Chiếc lá uyên ương
Đi đến cuối chặn đường định mệnh!
Ở nơi này tỉnh lặng
Không còn ai
Buồn cũng chỉ thêm buồn...
ttng.
Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013
Mùa thu năm ấy
Mùa thu năm ấy
Có ai về bên xa Đông bắc
Nhìn lá thu rơi tan tát những buồn ...
Có một người gom góp nhớ thương,
Mỗi chiếc lá, từng nẽo đường xuôi ngược ...
Có vầng trăng không xanh như thuở trước,
Và thơ tình rướm máu chia ly.
Từng ngày qua anh chưa biết nói gì,
Thơ muốn khóc mà sao hồn hoang dại.
Có dòng sông không còn xuôi ra biển
Nước ngược nguồn ta rơi lệ ai hay !
ttng.
Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013
Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)